Hoa Phong Lưu một mình đi tới, khí sắc so với trước kia tốt hơn rất nhiều, có vẻ rất có tinh thần. Thương thế của ông ấy hẳn là sắp khỏi rồi.
Nam Đấu Văn Âm và Đường Lam đi bên cạnh ông ấy. Có đôi khi, Diệp Phục Thiên âm thầm suy nghĩ, dì Đường chính là người miệng cứng tâm mềm. Kỳ thật, trong lòng dì ấy vẫn muốn ở cùng một chỗ với sư nương. Đối với sư nương, tựa hồ dì ấy cũng ngầm thừa nhận. Đường Lam vì Hoa Phong Lưu mà trả giá những gì, hắn đều nhìn thấy. Lúc trước, khi Hoa Phong Lưu trở lại Đông Hải thành, cũng là Đường Lam ở bên cạnh chăm sóc.
"Cảm giác thế nào?"
Lúc này, quốc sư tiên phong đạo cốt đi tới, hướng về phía Hoa Phong Lưu, hỏi.
"Tốt hơn nhiều rồi. Mấy ngày nay làm phiền tiền bối rồi."
Hoa Phong Lưu nhìn quốc sư, nói.
"Hảo hảo tĩnh dưỡng đi. Mấy ngày nay không được vận dụng linh lực. Hơn nữa, mệnh hồn muốn chữa trị cần thời gian dài hơn. Ngươi tạm thời đừng xuống núi vội."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play