Hy vọng sau Phong Hoa yến, loại cảm giác ưu việt này của bọn họ vẫn có thể tồn tại.
"Chư vị."
Diệp Phục Thiên lên tiếng. Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía hắn. Diệp Phục Thiên cười nói:
"Trong nhà còn có trưởng bối đang chờ chúng ta trở về. Hôm nay, một khúc nhạc cũng coi như tận hứng rồi. Xin phép cáo lui trước."
"Được."
Diệp Đan Thần mỉm cười gật đầu, cũng không có ý định giữ lại. Diệp Phục Thiên đã nói như vậy, có lẽ lát nữa sẽ còn có xung đột, cho nên rời đi là tốt nhất.
"Ngày mai gặp lại."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT