Liếc nhìn Mộc Vân Khinh và Mộc Vân Nghê, Diệp Phục Thiên cười ẩn ý. Hai huynh muội này, chắc là xấu hổ nên không dám về nhà kể lể chuyện bị hắn đánh cho nhừ tử đâu nhỉ?
"Chào tiền bối."
Diệp Phục Thiên đột nhiên cười với Mộc Hồng, nói:
"Hôm đó gặp mặt, đã cảm thấy tiền bối thật là uy phong lẫm liệt. Con cái của người lại càng là nhân trung long phượng. Đến khi vào Đông Hải học cung, mới biết bọn họ là thiên tài của Tham Lang cung. Được tiền bối dạy dỗ, chắc chắn bọn họ đều rất ưu tú."
Hoa Phong Lưu chớp chớp mắt, im lặng nhìn đệ tử của mình. Cái tên này… sao có thể mặt dày vô sỉ đến vậy?
Thế nhưng, không hiểu sao lúc này, trong lòng hắn lại dâng lên một tia chờ mong.
Không chỉ có hắn, mà tất cả đệ tử Đông Hải học cung đều kinh ngạc nhìn Diệp Phục Thiên. Tên này mới vào học cung ngày đầu tiên đã ra tay đánh Mộc Vân Khinh và Mộc Vân Nghê. Hắn có thù oán gì với Mộc Hồng mà lại dám nói năng như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play