Tất cả những điều này, đều là bởi vì sự tồn tại của Diệp Phục Thiên.
Trên thực tế, không chỉ có hắn. Sự tồn tại của Diệp Phục Thiên và Dư Sinh đã áp chế hào quang của tất cả đệ tử trong Đạo Cung. Bất kể trước kia xuất chúng cỡ nào, cũng chỉ là hắn, Bạch Trạch, bị ép đến mức tàn nhẫn nhất, sỉ nhục nhất.
Bữa tiệc vẫn tiếp tục, sau khi không còn Diệp Phục Thiên, không khí càng thêm hòa hợp, vui vẻ. Có lẽ ngoại trừ Diệp Phục Thiên và vài người khác, thì tất cả mọi người đều mong chờ hôn ước này, muốn được chứng kiến một thời đại mới.
Diệp Phục Thiên trở lại Minh Nguyệt Cư, lông mày vẫn luôn cau chặt. Hắn đương nhiên hiểu rõ, tuy rằng hắn đã bộc phát một phen, bày tỏ thái độ của mình. Nhưng cho dù hắn là người đứng đầu Đạo Bảng, thì ở trường hợp như vậy, vẫn có vẻ như người nhỏ lời nhẹ. Giống như trưởng lão Gia Cát thế gia kia nói, hắn có đồng ý hay không, thì có quan hệ gì?
Ai quan tâm chứ?
Nhưng mặc dù trong lòng rõ ràng, nhưng có một số lời không nói ra thì không thoải mái. Hơn nữa, hắn cần phải bày tỏ thái độ của mình, dùng cách này để xem xem quyết tâm của những người khác đối với chuyện này lớn đến mức nào.
Nhị sư tỷ lấy vận mệnh của mình ra làm tiền đặt cược. Nhưng cho dù Tam sư huynh đến thì có thể làm được gì? Thật sự có thể thay đổi được gì không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play