Sắc mặt Tây Môn Cô đại biến, hắn muốn thoát khỏi cỗ ý chí lực này, nhưng dù có giãy giụa thế nào cũng vô dụng. Không gian xung quanh như đông cứng, thân thể hắn bị giam cầm, áp bách đến nghẹt thở.
Diệp Phục Thiên bước từng bước về phía Tây Môn Cô. Tốc độ của hắn rất chậm, nhưng lại khiến cho mọi người ở đây cảm thấy tim đập chân run.
Sau hơn hai năm, Diệp Phục Thiên rốt cục lại một lần nữa ra tay. Nhưng mà, đây là loại ý chí lực gì? Uy áp đáng sợ như vậy, chẳng lẽ là do dung hợp ý chí mà thành?
Tây Môn Cô, lần này thảm rồi.
"Trong Đạo cung không có quy củ gì, cho nên đám lão nhân thường xuyên ức hiếp người mới. Lúc ta mới vào Đạo cung cũng rất khiêm tốn, bởi vì biết mình đánh không lại, cho nên ta rất ghét những kẻ ức hiếp người mới. Nhưng hôm nay, ta lại muốn làm chuyện mà ta từng ghét."
Diệp Phục Thiên nhìn Tây Môn Cô, bình tĩnh nói:
"Bởi vì có những kẻ, rất muốn bị đánh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT