Nghĩ đến chuyện này, nàng vẫn cảm thấy uất ức trong lòng. Nhưng dù sao bọn họ đều là đệ tử Thánh Đạo Cung, nàng cũng không thể làm gì Diệp Phục Thiên. Hơn nữa, Hoa Giải Ngữ là sư muội đồng môn với nàng, cho nên nàng liền nói:
"Chỉ cần hắn chịu công khai xin lỗi, hóa giải hiểu lầm, chuyện này coi như bỏ qua."
"Đa tạ sư tỷ."
Hoa Giải Ngữ mỉm cười nói, sau đó nhìn về phía Tương Chỉ Cầm, nói:
"Còn về những lời tỷ nói, đệ tử Thánh Đạo Cung đều là nhân vật thiên kiêu, một đám người có cảnh giới cao hơn lại đi vây công một tên vương hầu cửu đẳng mới gia nhập Đạo Cung, còn yêu cầu người ta đường đường chính chính nghênh chiến. Khi chỉ trích phẩm hạnh của người khác, sao các người không tự soi gương xem mình thế nào?"
"Được rồi."
Lúc này, một giọng nói ôn hòa vang lên. Mọi người nhìn lại, thấy trên bồ đoàn phía trước, có một bóng người đang ngồi đó. Hắn ta mặc áo bào trắng, trước mặt là một cây đàn cổ. Chỉ nhìn bóng lưng thôi, cũng có thể cảm nhận được khí chất phi phàm của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play