"Vâng! Thưa lão sư!"
Đường Uyển nhẹ giọng đáp. Nhưng sau khi rời đi, nàng không trở về nơi ở của mình mà lại đi về phía tiếng đàn phát ra, đến chỗ căn nhà của Diệp Phục Thiên và Hoa Phong Lưu.
Khi tới nơi, nàng chỉ thấy một thiếu niên đang ngồi yên tĩnh chơi đàn dưới ánh trăng, tựa như đã chìm đắm vào ý cảnh của khúc nhạc. Trên khuôn mặt hắn hiện ra một nụ cười như có như không, nhìn rất khác thường.
Đường Uyển không tiến lên quấy rầy, mà yên lặng đứng đó lắng nghe. Cho tới khi bản nhạc kết thúc, thiếu niên kia ngẩng đầu lên. Lúc này, đôi mắt Đường Uyển hiện lên vẻ ôn nhu, nói: "Chơi hay lắm."
"Cảm ơn. Ta tên là Diệp Phục Thiên. Cô là đệ tử của Đường di sao?" Diệp Phục Thiên cười hỏi.
"Ừm! Ta tên là Đường Uyển. Lão sư bảo ta ngày mai dẫn cậu đi Đông Hải Học Cung xem một chuyến. Cậu có muốn đi không?" Đường Uyển hỏi.
"Được." Diệp Phục Thiên gật đầu đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT