Bữa ăn khuya này đối với Lâm Thất vừa đau khổ, vừa vui vẻ.
Đau và vui.
Đồ ăn ngon không có gì để chê.
Chủ yếu là hai người ngồi hai bên cậu thật sự quá phiền.
Như đã nói từ trước, cậu thích một mình yên tĩnh thưởng thức món ăn.
Chứ không phải như bây giờ, mỗi khi ăn một miếng lại bị buộc phải đối phó với cuộc cãi vã của hai người bên cạnh...
“Thấy ngứa mắt thì đi, không ai cầu xin anh ở lại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT