Vừa bước vào cửa, Ninh Tú Phân đã thấy Tứ Lão Quỷ đang cẩn thận dùng một tấm lụa mềm màu vàng sẫm lau bụng của một tượng Di Lặc, vừa làm vừa mắng mỏ gã sai vặt đang giúp quét dọn:
"Này, A Tài, nhẹ tay chút! Đống đồ sứ thời Tống bên đó, lỡ mà sứt mẻ một mảnh thôi là coi như mày làm công không lương cả năm đấy!"
Ninh Tú Phân cười tủm tỉm chào: "Chú Tư!"
Ông lão nhỏ bé ngẩng đầu lên, đôi mắt tinh ranh hơi nheo lại, giọng điệu nửa thật nửa đùa: "Ôi chao, cái con nhóc bướng bỉnh này cuối cùng cũng nhớ đến lão già này rồi sao?"
Ninh Tú Phân cũng không khách sáo, đi thẳng đến chiếc ghế thái sư đối diện lão, ngồi xuống, cười híp mắt
"Chú Tư bận rộn như vậy, cháu nào dám quấy rầy? Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, chú cho Đường chủ Tần đích thân đi đón cháu, chẳng lẽ có mối làm ăn lớn nào đó cần bàn bạc ư?
Tứ Lão Quỷ hừ lạnh một tiếng, cẩn thận đặt tượng Phật Di Lặc về lại bệ gỗ tử đàn, miệng. lẩm bẩm: "Lão già này nhớ mi, thế là không được à? Cả đống xương cốt này của ta sắp. xuống mồ rồi, mà con nhóc nhà mi chẳng bao giờ ghé qua xem ông già này còn thở không!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT