Ninh Bỉnh Vũ lạnh nhạt nhìn về phía Tra Mỹ Linh, giọng nói mang theo sự thờ ơ: "Người thân? Phải, Cô Annie chắc chắn hiểu rõ hơn tôi rằng, bị chính người thân và người mình yêu đâm sau lưng, đau đớn hơn rất nhiều so với bị kẻ thù làm điều đó."
Khuôn mặt của Tra Mỹ Linh thoáng cứng lại, nhưng cô nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh.
Cô khẽ thở dài, dùng một giọng điệu dịu dàng pha chút bất lực mà nói:
"Anh cả nói đùa rồi. Rời xa lâu như vậy, tôi chỉ thực sự lo lắng cho mẹ đỡ đầu. Năm xưa, mẹ đỡ đầu đối xử với tôi như con gái ruột. Sức khỏe bà ấy dạo này vẫn ổn chứ?"
Sở Hồng Ngọc nghe đến đây, không nhịn được mà bật cười khẽ: "Cô Annie đúng là có phúc lớn. Nhiều cha mẹ đỡ đầu đến vậy, không biết cô có nhớ hết được không?"
Sắc mặt của Trần Kiện Tùng lập tức tối sầm lại, ông ta không vui liếc nhìn Ninh Bỉnh Vũ:
"Bỉnh Vũ, cháu quản lý nhân viên kiểu gì thế? Ai cũng có thể chen ngang như vậy sao? Một trợ lý nhỏ nhoi thì lấy tư cách gì mà lên tiếng?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT