Vệ Hoàn ánh mắt lóe lên tia giận dữ: “Đầu óc cô rốt cuộc làm bằng gì vậy? Ban đầu sống chết không chịu thừa nhận chuyện giữa chúng ta, giờ lại đột ngột muốn làm bạn đời cách mạng? Đừng nói với tôi, chỉ vì tối qua tôi cứu cô, mà cô đột nhiên thấy áy náy, muốn 'lấy thân báo đáp' đấy chứ ÊŸ
A Hoàn có chút lúng túng, bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Trước đây tôi cứu anh, chẳng phải anh cũng định lấy thân báo đáp sao? Khi đó tôi từ chối thì anh bảo là tác phong xấu xa của giai cấp tư sản. Bây giờ tôi chủ động đề nghị, anh lại không đồng ý. Đây chẳng phải là chỉ cho phép quan đốt đuốc, không cho dân thắp đèn à?”
Vệ Hoàn nhìn dáng vẻ ngang bướng, đầy lý lẽ ngang ngược của cô mà tức đến mức gan cũng đau.
Anh nghiến răng, hít sâu một hơi để kiềm chế cơn giận: "Chu Hằng, cô đừng quá đáng! Đây là lần cuối cùng tôi hỏi cô, rốt cuộc cô đang nghĩ gì? Tôi, Vệ Hoàn, không phải là món đồ choi để co đua gion!"
A Hoàn nghẹn lời, một lúc lâu cũng không biết phải nói gì: "Tôi ... "
Bị ánh mắt sắc bén như dao của anh nhìn chẳm chằm, cô đành quay mặt đi, tránh ánh mắt lạnh băng ấy, rồi lí nhí nói:
"Trước đây ... anh chẳng phải đã nói muốn nói chuyện về ... chuyện hôm đó sao? Không phải anh đã bảo phải chịu trách nhiệm à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play