Cô còn không biết ngượng nói không để anh khó xử, yêu cầu không cao, há mồm ra đòi anh tìm vài người có cấp bậc như Trần Thần làm vệ sĩ.
Con thỏ lông dài chân ngắn này, khẩu khí thật là lớn!
Vinh Cẩm Thiêm khịt mũi.
“Này, này, này… Anh nói thì nói, động tay động chân làm gì hả, mặt tôi bị anh nhéo to ra rồi!” Ninh Tú Phân bị nhéo mặt, tức gần chết, suýt nữa bị anh nhéo chảy nước mắt.
Trời sinh cô có mặt bánh bao, trắng hồng, tròn trịa, ai gặp cô cũng thích nhéo má, lớn dần thì má bắt đầu phúng phính.
Cô tin chắc chắn là do người nhéo nhiều mà thành, đời này ai nhéo mặt cô, cô không đội trời chung với kẻ đó!
Vinh Cẩm Thiêm nhìn cô tức tối túm cổ tay mình, tâm trạng thoải mái một cách khó hiểu.
Con thỏ chân ngắn này cứ hở ra là nói anh không ở đây, anh trở lại thủ đô, tỏ vẻ ước gì anh đi nhanh đi, cô định dành chỗ cho ai vậy?
A, anh dễ lợi dụng vậy sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play