Chú Tư nheo mắt, đột nhiên nở một nụ cười nhếch mép, để lộ hàm răng vàng ố: “Nhóc con, nói thì hay lắm đấy, nhưng làm ăn buôn bán cổ vật này không chỉ dựa vào cái miệng thôi đâu. Mày có tài, nhưng không biết đường dây có đủ cứng không.”
Ông lão xoay xoay hạt óc chó trong tay, ánh mắt sáng rực, mang theo ý dò xét, nhìn Ninh Tú Phân từ trên xuống dưới.
Ninh Tú Phân cũng cười: “Chú Tư muốn đường dây thế nào?”
Chú Tư chậm rãi gõ tay lên mặt bàn: “Buôn bán cổ vật phải có đường dây, phải có người quen biết. Lão già này tuy có chút hàng, nhưng muốn bán cũng cần tìm đúng khách mua. Mày thì thế nào? Có nguồn hàng không hay đã có sẵn khách rồi?”
Ông biết Ninh Tú Phân là cô con gái vừa được nhà họ Ninh nhận về, dù chỉ là một người con đến sau, nhưng ở một nơi như nhà họ Ninh, dù là một con chó cũng có chút quý giá.
Ninh Tú Phân mỉm cười, thái độ tự nhiên, không hề có chút tức giận khi bị xem nhẹ:
“Chú Tư dạy phải lắm, cháu cũng chỉ mới được nhà họ Ninh nhận về thôi, đường dây thì cũng gọi là có, vì dù gì cũng mang họ Ninh. Nếu chú Tư thực sự có hàng muốn ra tay, có lẽ cháu có thể giúp.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play