Bản đồ lớn gần như chiếm trọn cả bức tường của phòng riêng, trên đó được đánh dấu bằng ghim màu và các đường chỉ báo về phạm vi tìm kiếm, vị trí tàu thuyền, hướng dòng chảy biển, và nhiều chi tiết khác.
Gương mặt Ninh Tú Phân tái nhợt, đôi mắt đỏ ngầu, môi khô nứt, và cả người đã gầy rộc đi thấy rõ.
Dù vậy, cô vẫn cố gắng giữ vững tinh thần, bình tĩnh trao đổi với đội ngũ tìm kiếm, phân tích từng dấu vết dù nhỏ nhất có thể tồn tại.
“Em đang làm cái gì vậy hả!” Sở Hồng Ngọc vừa đặt hành lý xuống, đã xông vào phòng và mạnh mẽ kéo Ninh Tú Phân ra khỏi nhóm người đang vây quanh bản đồ để bàn bạc.
Ninh Tú Phân đang bình tĩnh trao đổi về tình hình tìm kiếm thì bất ngờ bị cắt ngang.
Cô ngẩng đầu, ánh mắt thoáng chút mơ hồ, rồi mới nhận ra là Sở Hồng Ngọc: “Hồng Ngọc? Sao chị lại đến đây? Em đang bận lắm, để em gọi cho anh cả…”
Sở Hồng Ngọc nhìn gương mặt hốc hác của cô bạn, thấy cả quầng thâm dưới mắt mà đau lòng, giọng nói cũng trở nên cứng rắn hơn: “Tại sao chị đến ư? Chị còn đang muốn hỏi tại sao em lại biến thành bộ dạng như này nữa chứ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT