Hà Tô nhìn Vinh Triều Bắc, trán nổi gân xanh, lúc này gần như không còn giữ được sự bình tĩnh.
“Mày có phải là đồ ngu không? Ở đây nói nhăng cuội! Mày có muốn hại chết anh ruột của mình không? Mày hiểu cái gì, mày không hiểu gì cả!”
Vinh Triều Bắc nhìn Hà Tô, trong mắt lóe lên nỗi đau khổ: “Nhưng, mẹ… mẹ đã nói rằng, làm người phải trung thực, như vậy là không đúng…”
Hà Tô nghiến răng nghiến lợi: “Đồ ngu, mày có phải đã bị Vinh Cẩm Thiêm mua chuộc không, tao không nên sinh ra đứa con khốn nạn như mày! Mày vô dụng, cái gì cũng không làm được, cái gì cũng không hiểu, còn bị người ta mua chuộc để chống lại anh trai và mẹ của mày!”
Mụ ta không thể hiểu nổi, tại sao Vinh Triều Bắc lại xuất hiện ở đây, còn bị mua chuộc để chống lại mụ ta!
Vinh Triều Bắc ngơ ngác nhìn Hà Tô, rồi đột nhiên mắt đỏ hoe, giọng nói bỗng nhiên cao vút lên.
“Dù con vô dụng, dù con không làm được gì, nhưng con biết không làm những việc trái với lương tâm. Ngày đó anh cả đến nhà, con đã nghe được hết những gì mẹ và dì Từ nói!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play