“Xem kìa, anh đang chột dạ rồi đúng không? Anh không có bất kỳ bằng chứng nào chứng minh rằng người đẩy Hướng Tiểu Tứ xuống cầu không phải là anh, ngược lại, Hướng Tam đã tận mắt nhìn thấy anh đẩy Hướng Tiểu Tứ xuống qua ống nhòm!”
Hà Tô cười nhạo Vinh Cẩm Thiêm, giọng điệu đầy mỉa mai.
Vinh Cẩm Thiêm còn chưa kịp đáp lời, Hướng Tam bỗng nhiên quay đầu nhìn bà ta, ánh mắt mang theo sự hung ác quái dị, rồi bật cười—
“Hà Tô, món nợ của Tiểu Tứ tôi sẽ tính, nhưng Diệp Thu vốn dĩ cũng là chị dâu của nhà tôi… Con gái của cô năm nay cũng mười tám rồi phải không? Vẫn còn trong trắng chứ, hửm?”
Nụ cười trên mặt Hà Tô lập tức cứng đờ, bà ta vội vàng quay đầu nhìn Vinh Cẩm Thiêm, nghiến răng nói: “Triều Bắc là em gái của anh! Nó đâu có đắc tội gì với anh! anh lại đứng nhìn hắn ta xúc phạm em gái mình sao?!”
Vinh Cẩm Thiêm lạnh lùng liếc Hướng Tam một cái: “Đổi người khác để đe dọa đi, bà ta còn có con trai, động đến phụ nữ là hèn hạ.”
Hà Tô sửng sốt: “Anh…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT