“Cái gì? Vinh Cẩm Thiêm đưa cho con… di vật của mẹ nó ư?” Bà hai Ninh ngẩn ngơ.
Trong đầu bà ấy như có hàng vạn quả pháo đang nổ tung, cả người chao đảo.
Ninh Tú Phân gật đầu: “Vâng ạ, mọi người đều thích giản dị, con không thường xuyên đeo những thứ này, bao gồm cả việc gặp bố anh ấy vào ngày mai, con cũng không nên đeo, người lớn tuổi thích đơn giản hơn.”
“Đúng rồi… nó cũng họ Vinh… cũng họ… con… con biết mẹ nó họ gì không!” Bà hai Ninh nắm chặt tay con gái, run rẩy hỏi.
Ninh Tú Phân nhìn vẻ mặt căng thẳng của mẹ, cô có chút khó hiểu, suy nghĩ một lúc: “Hình như bà ấy họ Chu, nghe Vinh Cẩm Thiêm nói trước đây anh ấy theo họ mẹ, tên là Chu Cẩm Thiêm.”
Bà hai Ninh sững người, nhìn món đồ trong tay Ninh Tú Phân, bỗng dưng không kìm được nước mắt: “Trúc Quân… Trúc Quân… hóa ra nó là con trai của Trúc Quân…”
Hai năm nay, Ninh Tú Phân càng ngày càng linh lợi hơn, nhớ lại những lời mẹ từng nói trước đây, cô bỗng hiểu ra điều gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play