Vinh Cẩm Thiêm rời khỏi nghĩa trang.
Có một chiếc xe Jeep đậu trước cổng vào nghĩa trang.
“Đội trưởng xong việc rồi ạ?” Trần Thần ngó đầu ra từ ghế phụ lái, nhìn đồi mộ.
Cậu ấy tưởng rằng đội trưởng sẽ lên trên đó một chút.
Vinh Cẩm Thiêm bình tĩnh nói: “Diệp Viễn vẫn còn ở trên đó.”
Trần Thần cau mày, nói: “Anh ta bây giờ khác xưa nhỉ, cứ sao sao ý.”
Cậu ấy cảm thấy anh ta mấy năm gần đây ngày càng trở nên u ám, đội trưởng đã trải qua biết bao nhiêu chuyện, dù có trải qua cả núi xác và biển máu thì đội trưởng cũng không trở nên u ám như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play