Ninh Tú Phân nhìn anh nhắm mắt, hàng mi đen dài tựa cánh bướm rủ xuống như những chú bướm mệt mỏi đậu vào lòng bàn tay cô.
Lòng cô cũng mềm mại theo, nhẹ nhàng nói: “Đừng để nỗi ám ảnh của quá khứ và chuyện đã qua trói buộc anh, Vinh Cẩm Thiêm, anh không còn là cậu bé bất lực trước mọi thứ, chỉ biết sống dưới vây cánh của bố nữa.”
Cô hiểu sự bất mãn và căm hận trong lòng anh, cũng hiểu sự mâu thuẫn và đau khổ trong tình cảm của anh dành cho người bố Vinh Văn Vũ của mình.
Mất đi mẹ, thiếu niên từng khao khát tình yêu thương của bố, lại không nhận được thứ mình mong ước, đành dứt khoát vứt bỏ không cần nữa.
“Em biết, nếu anh không cam tâm vì những kẻ đã hãm hại anh năm xưa vẫn còn nhởn nhơ, anh sẽ không bao giờ quay lại.” Ninh Tú Phân biết rằng vào lúc này, khuyên anh buông bỏ những mối hận đang gặm nhấm tim anh là không phù hợp.
Chưa trải qua nỗi khổ của người khác, chớ khuyên bảo họ buông bỏ.
“Nhưng… nếu anh đã chọn đưa em về đây, đừng quên lý do anh quay lại.” Ninh Tú Phân nhẹ nhàng nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play