Câu nói này khiến sắc mặt Ninh Mạn Phỉ sa sầm, cô ta đứng bật dậy, trừng mắt nhìn Vinh Cẩm Thiêm: “Anh nói gì? Nói ai? Có gan thì nói lại lần nữa xem?”
Cô ta nói bằng tiếng Quảng Đông, Vinh Cẩm Thiêm có thể hiểu, nhưng lại không thèm để ý đến cô ta, chỉ nhìn Ninh Bỉnh Vũ: “Ninh đại thiếu gia, anh nên biết, nội địa không phải là nơi để cho người nào đó cậy mình là tiểu thư nhà giàu muốn làm gì thì làm.”
Nghe vậy, Ninh Bỉnh Vũ lạnh lùng nhìn Ninh Mạn Phỉ.
Nhưng anh ta còn chưa kịp lên tiếng, Văn Huệ Phương đã lên tiếng cảnh cáo Ninh Mạn Phỉ: “Mạn Phỉ, nếu con không muốn ở lại đây thì ra ngoài, bố con và chị con để con đến nội địa không phải để con gây chuyện.”
Ninh Mạn Phỉ chợt nhớ ra mục đích nhà họ Ninh đến nội địa là để tạ lỗi.
Lại nhớ đến những người lính gác cổng khách sạn với súng ống đạn dược đầy mình…
Cô ta héo rũ chỉ dám nghiến răng nghiến lợi ngồi xuống, cúi đầu xin lỗi: “Cháu xin lỗi thím hai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play