Có lẽ, cô có phần không nỡ… những ngày cùng chung hoạn nạn.
Thói quen thật sự là thứ gì đó mạnh mẽ, khiến cho cô quen với sự tồn tại của anh.
Ninh Tú Phân khép hàng mi dài đen, trong mắt to giống như quả nho đen lóe lên ánh sáng phức tạp, vẫn hỏi thành lời: “Anh định về thủ đô sao?”
Vinh Cẩm Thiêm lắc đầu, thản nhiên nói: “Không, anh không về thủ đô, nơi sắp đi, anh không thể nói cho em biết được.”
Ninh Tú Phân sửng sốt, cô hiểu, công việc của anh khác biệt.
Ninh Tú Phân than nhẹ không thành lời, nuốt phiền muộn kia xuống, chỉ cười: “Vậy anh nhanh lên, tôi không cần quà gì đâu.”
Chính anh cũng không thuộc về cô, cô có tư cách gì đòi anh quà chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT