“Ông Đường, ông không cần xới cơm cho bà ta, bà ta ngồi một lát rồi sẽ về, không ăn cơm ở đây.” Ninh Tú Phân đột nhiên lên tiếng, ngăn cản động tác của ông Đường, cũng cắt ngang lời ông muốn khoe chuyện thi đậu của cô.
Ông Đường ngẩn người, thế này là…
Sắc mặt Ninh Cẩm Vân thay đổi nhanh như chong chóng, nổi giận đùng đùng: “Ninh Tú Phân, cô có ý gì, cô đúng là con sói mắt trắng vong ân bội nghĩa muốn lên trời hay sao!”
Đây khác nào đang làm nhục bà ta trước mặt mọi người!
Chủ nhiệm Cát lạnh lùng ho khan một tiếng: “Khụ khụ.”
Ninh Cẩm Vân liền nuốt ngược tất cả những lời khó nghe vào trong.
Sau đó, gân xanh trên trán bà ta nổi lên, như thể đang cực kỳ nhẫn nhịn, lại đỏ hoe mắt rơi nước mắt: “Con… con… thật sự không định nhận mẹ nữa sao, năm đó mẹ một tay bón cháo một tay lau nước mũi nuôi con khôn lớn…”
“Nếu bà cứ khóc lóc mãi, không nói rõ muốn làm gì thì về đi.” Ninh Tú Phân lạnh lùng cắt ngang lời bà.
Cô dừng một chút, nhếch mép: “Dù sao tôi cũng chỉ là rác rưởi mà bà và bà ngoại nhặt về.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT