Ông Đỗ nhanh chóng dắt chiếc xe đạp cũ ra, dẫn họ đi xem nhà.
Đạp xe hơn hai mươi phút, ông ta dẫn họ đến một cái sân nhỏ ở cuối đường Trung Sơn.
Vừa bước vào sân, Ninh Tú Phân đã sáng mắt lên, giữa sân là một cây hồng to, trên cành vẫn còn treo lủng lẳng rất nhiều quả hồng gần như đã thành hồng khô.
Sân không lớn, tổng cộng có bốn gian phòng, còn có một mảnh đất nhỏ.
“Đây là nhà tổ của tôi, người trong nhà đều đã đi tứ tán, tôi cũng không có con cái, không cần phải ở trong căn nhà lớn như vậy, một mình tôi ở trong ký túc xá của nhà máy.” Ông Đỗ nói.
Ông ta lại mở từng phòng cho Ninh Tú Phân xem: “Đồ dùng trong phòng đều có sẵn, dọn dẹp một chút là có thể dọn vào ở.”
Ninh Tú Phân nhìn thấy đồ dùng trong nhà đều là đồ cũ, không nhiều lắm, nhưng đủ dùng, tường có chút ố vàng.
Nhưng đúng là ngoài trừ bụi bặm, nó thực sự gọn gàng, không lộn xộn, mục nát.
Cô thực sự rất hài lòng: “Ông ơi, cái sân này ông cho thuê bao nhiêu tiền một tháng?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play