Trông Ninh Cẩm Vân tỏ vẻ tôi nhìn thấu chị rồi.
Bạch Cẩm và bà ta có đôi mắt tam bạch giống nhau, trong đó hiện vẻ oán hận âm trầm…
“Ninh Cẩm Vân, cô bớt nói xấu tôi đi, tôi muốn đồ của bà già kia chỉ vì muốn tốt cho Tiểu Muội thôi. Nó nên biết cảm ơn, tôi thật sự xem nó là con gái!”
Ninh Cẩm Vân nhìn thấy trong mắt Bạch Cẩm có vẻ hung ác, sợ lại đâm chọc vào lòng chị mình lần nữa.
Mấy năm này, cuộc sống hôn nhân của Bạch Cẩm không như ý, anh rể muốn ly hôn với bà ta, khiến bà chị này của bà ta ngày càng thần kinh và quái đản.
Yêu thương Tiểu Muội, chẳng phải đánh ác quá khiến Tiểu Muội gặp bà ta cũng sợ à.
Ninh Cẩm Vân bĩu môi: “Được rồi, chị tin là được, cho dù thế nào chúng ta vẫn phải nghĩ cách lấy được ớt ngọc.”
Mặt Bạch Cẩm dịu lại, nhíu mày: “Bây giờ thanh niên trí thức quay về thành phố, hay nghĩ cách đưa Tiểu Muội về trước?”
Ninh Cẩm Vân thở dài: “Chị tưởng tôi không biết à, nhưng nó kết hôn rồi, hộ khẩu ở nông thôn, chuyện này không dễ giải quyết.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT