Dọc đường đi, Tưởng Bạch Miên phát hiện những căn phòng rộng mở kia trống rỗng, không có gì cả.
Nếu không phải thỉnh thoảng có thể bắt gặp vài chiếc giường và vài chiếc ghế đã hỏng, nàng còn không thể xác định đây từng là nơi có người ở.
"Chuyển đi thật sạch sẽ đó..." Nàng từ đáy lòng cảm thán một câu.
"Không cho nhóm thợ săn di tích có cơ hội." Thương Kiến Diệu bóp cổ tay thở dài.
Đỗ Hành vươn tay sờ sờ nắm cửa bên cạnh, vừa cười vừa nói:
"Cái đó thì không đến nỗi.
Cái tay nắm cửa này, viên gạch này, trần nhà này, những bóng đèn này, đều vẫn có giá trị nhất định, chưa kể trong tường có thể còn có cốt thép..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT