Nghe xong lời miêu tả của Thương Kiến Diệu, Tưởng Bạch Miên gật đầu, im lặng.
Bạch Thần và Long Duyệt Hồng cũng đột nhiên cảm thấy hơi nặng lòng, không biết nên đáp lại thế nào.
“Đi tầng mấy? Hai chiếc thang máy kia hẳn là dùng được.” Vài giây sau, Tưởng Bạch Miên nhìn màn hình tinh thể lỏng nền xanh chữ trắng nói.
Lúc này, số hiển thị của hai chiếc thang máy còn lại cũng bình thường.
“Tầng sáu à? Căn phòng đó trước đây chúng ta đã kiểm tra kỹ, hẳn là nơi an toàn nhất.” Bạch Thần đưa ra ý kiến của mình.
“Đi.” Tưởng Bạch Miên khẽ gật đầu, mỉm cười nói: “Hơn nữa, cho dù Kiều Sơ có quay lại, hắn cũng không thể nghĩ ra chúng ta còn dám ở lại đó, vừa vặn đánh úp hắn lúc trở tay không kịp.”
Trong lúc nói chuyện, nàng tiến lên mấy bước, dùng tay cầm Rêu Băng nhấn nút.
Rất nhanh, cánh cửa thang máy màu đen bạc mở ra, tỏa ra một mùi ẩm mốc hơi mục.
Tưởng Bạch Miên cẩn thận kiểm tra một chút, dẫn đầu bước vào trong:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT