Khoảnh khắc này, Long Duyệt Hồng có cảm giác như tư duy đều ngưng kết. Hắn dường như cùng các đồng đội đang ở trong những thế giới khác nhau, nhìn họ há miệng rồi khép lại ở một nơi rất gần, nhưng lại không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào.
Một giây sau, hắn phát hiện Thương Kiến Diệu không biết từ lúc nào đã lấy ra "Lục thức châu", cầm trên tay trái. Gần như cùng lúc đó, Long Duyệt Hồng nghe thấy giọng nói của tổ trưởng. Âm thanh này dường như từ trên không truyền đến, phá vỡ sự im lặng ngưng đọng.
"Cậu đã làm gì Tiểu Hồng?" Tưởng Bạch Miên vừa bực mình vừa buồn cười chất vấn Thương Kiến Diệu.
Thương Kiến Diệu thành khẩn đáp:
"Để cảnh vật phối hợp lời nói của cậu ấy, tạo ra bầu không khí ăn khớp và phù hợp nhất, tôi tạm thời tước đoạt thính giác của cậu ấy."
"..." Năm ngón tay tay phải của Long Duyệt Hồng phát ra tiếng "thương thương thương".
"Chú ý trường hợp!" Tưởng Bạch Miên quát lớn một câu, bất đắc dĩ nói với Long Duyệt Hồng: "Cậu tiếp tục đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play