Tưởng Bạch Miên cầm điện thoại, "Ừm ân" vài tiếng, rồi với vẻ mặt kỳ quặc nhìn Thương Kiến Diệu: "Nhóm dự án C-14 muốn cậu qua đó làm một bài kiểm tra nữa."
Thông báo xong, cô trêu chọc: "Ngài bận rộn quá nhỉ!"
Thương Kiến Diệu nhìn đồng hồ treo tường, vẻ mặt miễn cưỡng: "Sắp giờ cơm rồi, chiều tôi đi. Bọn họ có nuôi cơm đâu!" Về chuyện này, hắn đầy oán niệm. Trước đó, hắn đã muốn thử xem nhà ăn của viện nghiên cứu thế nào.
"Ối giời, đây là biểu hiện của sự vô tổ chức, vô kỷ luật đấy nhé." Tưởng Bạch Miên lườm nguýt gã này một cái, rồi cầm điện thoại gọi lại. Cô thu lại nụ cười, dùng giọng điệu rất nghiêm túc: "Chúng tôi có một cuộc họp nội bộ rất quan trọng, Thương Kiến Diệu sẽ qua chỗ các anh sau hai giờ chiều."
Nhóm dự án C-14 không có ý kiến gì, Tưởng Bạch Miên nhanh chóng cúp máy, cười nói với Thương Kiến Diệu: "Xong!" Tiếp đó, cô đùa: "Cấp trên tốt như tôi đây không phải dễ gặp đâu."
Thương Kiến Diệu liếc Long Duyệt Hồng: "Nói cậu đấy! Nghe cho kỹ vào."
Long Duyệt Hồng ban đầu muốn phản bác, nhưng nghĩ đến sau khi rời khỏi "Tiểu đội Cựu Điều", không biết sẽ làm việc dưới trướng ai, lại có chút lo lắng. Thế là, hắn nói đầy cảm xúc: "Đúng vậy, vừa tốt nghiệp mà công việc đầu tiên đã gặp được một tổ trưởng tốt như vậy, quả là may mắn." Hắn cảm thấy nếu mình đi một "Tiểu đội Cựu Điều" khác hoặc một đội tiền tuyến nào đó thuộc Bộ An toàn, thì giờ đây có còn được lành lặn hay không cũng là một ẩn số. Dĩ nhiên, nếu làm ở vị trí khác thì sẽ không trải qua nhiều chuyện như vậy, nguy hiểm cũng ít đi, nhưng Long Duyệt Hồng cho rằng hơn một năm qua mình đã trưởng thành hơn người khác cả chục năm. Điều này không chỉ thể hiện ở cấp bậc chức vụ mà còn ở sự thay đổi của bản thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play