Thương Kiến Diệu lập tức phấn khích: "Tốt."
Tưởng Bạch Miên cố tình không nhìn biểu cảm của hắn, nói với Gnavi đang lắc lư cổ: "Lão Cách, việc này giao cho cậu."
Thương Kiến Diệu chỉ cảm thấy thất vọng, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, kéo Gnavi sang một bên và dặn dò nhỏ giọng.
Demis một tay đút túi áo, xách chiếc túi giấy đựng chiếc áo khoác đen trước đó, vừa thưởng thức cảnh đường phố về đêm, vừa đi về phía con đường dẫn đến Khu Ô-liu Xanh. Trong quá trình này, không tránh khỏi có người qua đường lại gần hắn, hoặc cùng đường với hắn, nhưng tất cả đều không tự giác chậm lại bước chân, hoặc chọn đi vòng, tóm lại, không ai có thể ngụy trang thành người đi đường bình thường để theo dõi Demis. Tất cả những điều này đều diễn ra trong vô thức.
Vừa thấy khúc cua hẻm nhỏ trong tầm mắt, Demis đột nhiên thấy có bóng người lao tới. Tốc độ của đối phương nhanh đến mức như một chiếc xe mất lái, trước khi hắn kịp phản ứng, nó đã lao đến bên cạnh hắn. Ngay sau đó, một bàn tay kim loại màu đen bạc đập vào vai Demis, ra vẻ như hai anh em tốt.
Demis lúc này mới thấy rõ người tới là một người máy mặc quân phục màu xanh sẫm, mắt bốc hồng quang. Hắn hé miệng, định dùng cách kêu cứu để gây hỗn loạn, thừa cơ tẩu thoát, nhưng tay phải của Gnavi đã rụt lại, nắm lấy cổ hắn, chặn đứng âm thanh của hắn.
"Ngươi nói những viên trị an vừa đi ngang qua sẽ kịp quay lại chứ?" Gnavi cố gắng để giọng nam trung âm có vẻ tổng hợp của mình mang theo một chút ý cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT