Trong đêm đen, giữa vùng đất Hà Đông vắng lặng, tiếng ca khoáng đạt vang vọng, tựa hồ mọi hiểm nguy, mọi khó khăn đều trôi theo dòng nước, tan biến theo gió.
Tưởng Bạch Miên khẽ hừ theo giai điệu, điều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất.
Hát xong một đoạn, nàng nghiêng đầu nhìn Thương Kiến Diệu, cười hỏi:
"Sao cậu không dùng loa khuếch đại nhỏ để phát?"
"Trong môi trường này, bài hát này phải tự mình hát mới có cảm giác." Người trả lời chính là Thương Kiến Diệu, hắn đang tốt hơn hẳn. Hắn thậm chí còn đưa ra ý kiến cải thiện:
"Vừa hát vừa vỗ nhịp lên chân, cảm giác sẽ tốt hơn."
Tưởng Bạch Miên tưởng tượng một chút rồi nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play