Điều Long Duyệt Hồng có thể nghĩ ra thì Tưởng Bạch Miên đương nhiên cũng có thể. Cô bật cười:
"Cậu phải đảm bảo rằng kẻ tấn công tiếp theo chính là 'vô tâm giả cao cấp' đó thì mới dùng được biện pháp này. Nếu chúng ta gặp một con sói hoang đang đói lả vào mùa đông, chẳng lẽ chúng ta lại đồng loạt nhảy múa để cầu nguyện nó bừng tỉnh khỏi cơn mộng, không nhân cơ hội lao tới cắn chúng ta vài miếng sao?"
Về việc làm thế nào để thay đổi hành động ứng phó và phản ứng bản năng, điều này không nằm trong phạm vi thảo luận. Bởi vì điều này có thể được thực hiện bằng cách kết hợp với "suy luận hề hước".
Thương Kiến Diệu không bị vấn đề này làm khó, hắn trả lời trôi chảy:
"Chúng ta có thể phân công hợp tác, hai người tiếp nhận ám thị, chờ đối phó 'vô tâm giả cao cấp' đó, còn hai người kia thì giữ nguyên trạng thái để giải quyết những chuyện ngoài ý muốn trên đường. Nói đơn giản là, nếu gặp một con sói đói vào mùa đông, thì hai người sẽ nhảy múa cho nó xem, còn hai người kia sẽ bắn đạn vào nó."
Tưởng Bạch Miên cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện rằng ngoài việc khung cảnh sẽ khá kỳ lạ và cách suy nghĩ quá độc đáo, thì dường như phương án này thực sự có hiệu quả. Đây là một phương án xử lý mang đậm phong cách Thương Kiến Diệu, khiến cả đội trông như những người tâm thần.
Vừa suy nghĩ đến đó, Tưởng Bạch Miên bực mình:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play