Đối với câu trả lời của Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng cũng không biết nên oán thầm từ đâu, chỉ có thể cảm thấy khó tin nói: "Anh không thấy dáng vẻ anh miêu tả rất đáng sợ sao?"
"Vậy thì sao? Đó cũng là người mà." Thương Kiến Diệu bắt đầu đưa ví dụ, "Chẳng lẽ anh lại vì một người không có mũi, không có tai, không có mí mắt mà đã thấy hắn đáng sợ sao?"
Long Duyệt Hồng tưởng tượng một chút, gật đầu mạnh mẽ: "Sẽ."
Thương Kiến Diệu dường như lúc này mới phát hiện mình và người bạn tốt có khoảng cách thế hệ nhất định, đành phải đổi một ví dụ: "Anh lại vì một người chỉ cao 1m75, tướng mạo bình thường, thành tích bình thường mà đã thấy hắn đáng sợ sao?"
Long Duyệt Hồng nhất thời không làm rõ được Thương Kiến Diệu là nghiêm túc đưa ví dụ, hay là bắt đầu trêu chọc thông thường, vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Cái này có thể giống nhau sao?"
"Dừng!" Tưởng Bạch Miên ngăn lại cuộc "tranh luận" của hai người, ngáp một cái nói: "Đã nửa đêm rồi, tiếp tục ngủ đi."
"Tổ trưởng, cô không lo lắng cái Thứ nhân vừa rồi sẽ dẫn đồng bọn quay lại sao?" Long Duyệt Hồng cảm thấy cần thiết phải gác đêm đến rạng sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play