"Tiếc thật! Cũng không biết khi nào em mới cưới được vợ." Tần Dục Bân lắc đầu cảm thán, cầm lấy cọ tiếp tục sơn tường.
Khâu Điền Dũng thấy Tần Dục Bân bị Triệu Vệ Quốc đuổi đi, liền chuyển hướng đi đến bên cạnh Triệu Vệ Quốc, dùng bả vai huých vào Triệu Vệ Quốc một cái: "Vệ Quốc, em dâu thực sự lợi hại như vậy sao?"
Khâu Điền Dũng vẫn có chút không tin Hứa Đào giỏi như vậy.
Chẳng trách người xưa đều nói, lấy vợ thì phải lấy người tài đức vẹn toàn. Khâu Điền Dũng nhìn Triệu Vệ Quốc, sau đó nhìn Hứa Đào ở bàn ngoài cửa sổ đang bưng ly nước nhẹ nhàng uống, lúc này anh ta thật lòng khâm phục sự may mắn của Triệu Vệ Quốc.
Người vợ người ta cưới, bất kể là ngoại hình, cách cư xử, khả năng kiếm tiền,..., cái gì cũng có thể làm được, lại nghĩ đến vợ mình, Khâu Điền Dũng không khỏi có chút buồn phiền.
Anh ta theo Triệu Vệ Quốc chạy taxi, mỗi tháng có thể nhận được ba mươi đồng tiền lương và mười lăm đồng tiền thuê nhà, cũng được cỡ bồn mươi lăm đồng, hơn nữa lái taxi cũng có thể diện, anh ta và đám người anh Hoa đều cảm thấy theo Triệu Vệ Quốc chạy taxi rất tốt.
Nhưng Trương Thục Phân vợ anh ta lại vô cùng nhu nhược, cô ta cảm thấy vận chuyển dầu được hơn, chạy taxi thì không có tương lai, cho rằng đi taxi quá đắt, đi ba bốn cây số phải tốn hai ba đồng, Trương Thục Phân suy nghĩ xuất phát từ quan điểm cá nhân, cảm thấy có lẽ không có mấy người sẽ chịu đi ra ngoài bằng taxi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT