Diệp Nông cúp điện thoại. Triệu Anh vẫn tiếp tục gọi đến. Cam Đường tưởng là Cố Thành, hùng hổ giật lấy điện thoại định thay Diệp Nông "xử lý". Vừa nhìn thấy tên một người phụ nữ, rồi lại thấy vẻ mệt mỏi của Diệp Nông, cô ấy liền hiểu ra: "Chính là con nhỏ này hả?"
Cam Đường nói thẳng thừng. Diệp Nông cũng thấy hành động của Triệu Anh thật buồn cười: "Cô ta muốn nói chuyện với tớ."
"Cô ta còn mặt mũi hẹn cậu à? Đi chứ! Việc gì không đi!" Cam Đường há hốc mồm kinh ngạc. Thời thế thay đổi nhanh thật, chính thất còn chưa kịp đi đánh ghen thì kẻ thứ ba đã đòi "ra mặt" trước.
Diệp Nông bật cười, mấy ngày nay, hiếm lắm cô mới nở một nụ cười: "Tớ không muốn làm cho mọi chuyện quá khó coi."
Cô quá mệt mỏi. Chuyến đi đường dài chưa đến đích mà sức lực đã bị vắt kiệt. Cô chỉ muốn cứ thế mà ngủ vùi, nhưng lại cứ trằn trọc thao thức đêm này qua đêm khác.
Kẻ thứ ba có ác đến mấy, Diệp Nông cũng hiểu rõ một điều: nếu Cố Thành không tự nguyện, một trăm Triệu Anh cũng không thể động đến anh ta. Tranh cãi với cô ta chỉ làm mất giá bản thân.
Cam Đường tức sôi máu: "Cậu không muốn, nhưng cậu không quản được người khác muốn gì. Cứ thẳng lưng mà đi, nghe xem con nhỏ này có thể nói được gì! Nếu nó đến để diễu võ giương oai, xem tớ làm sao 'xử' nó!"
Triệu Anh không hề diễu võ giương oai. Cô ta đến như một người lính ra trận. Mắt cô ta đỏ hoe, sắc mặt cũng tái mét, giống như đánh một lớp phấn nền tối hơn màu da, vẻ mặt tiều tụy. Cô ta ngồi đối diện bàn cà phê, khẽ gọi Diệp Nông một tiếng: "Chị Diệp."
Cam Đường không chịu nổi liền lên tiếng trước: "Gọi ai là chị? Tuổi này rồi còn làm bộ trẻ con gì nữa?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play