Từ trong ngăn tủ, mẹ lấy ra một quyển sổ tiết kiệm: "Hồi mua nhà con đã không chịu nhận tiền của mẹ rồi. Giờ con kết hôn, sau này còn nhiều khoản phải chi. Tiền lương của con đều ở trong sổ này, con mua cho A Thành một chiếc xe mới đi."
Ngôi nhà tân hôn là hai đứa mua chung. Gia đình cô gái sẽ tặng một chiếc xe làm của hồi môn, coi như chút tấm lòng. Sau này họ hàng có hỏi đến, bà cũng có chuyện để nói.
Diệp Nông cụp mắt: "Xe của anh ấy mới đổi rồi. Số tiền này con cho mẹ. Đợi nửa cuối năm nay con có kỳ nghỉ, chúng ta đi nước ngoài nhé. Mẹ không phải thích 'Kỳ nghỉ ở Rome' sao, chúng ta đi Rome đi."
Mẹ Diệp Nông cảm thấy có gì đó không ổn. Con gái bà vốn ngày nào cũng gọi điện thoại không ngừng, từ khi về nhà, cô ấy như thể đang trong kỳ nghỉ dài hạn, không có một cuộc điện thoại nào cả, ngay cả với Cố Thành cũng không.
Con gái bà không nói một lời nào, nhưng làm sao một người mẹ lại không nhận ra? Bà càng nghĩ càng thấy con gái mình bị ấm ức nên mới về nhà.
Con bé không ốm đau gì nhiều, nhưng tinh thần thì sa sút, không còn nhiệt huyết, chỉ muốn nằm bẹp. Ngoài Cố Thành ra, còn có thể vì lý do gì khác? Chuyện này, làm mẹ làm sao mà không nhìn ra.
Mẹ Diệp Nông vỗ nhẹ vào lưng Diệp Nông, từng nhịp nhẹ nhàng rồi nặng dần: "Con gái cưng, con có chuyện gì, phải nói cho mẹ nghe chứ."
Diệp Nông muốn nói với mẹ rằng không sao cả, muốn nói với bà rằng mình rất ổn, giống như trấn an Cam Đường vậy. Nỗi buồn cô có thể tự mình nuốt trôi, nhưng đối diện với đôi mắt của mẹ, cô không thể nói ra mình ổn.
Mẹ Diệp Nông đã đưa một tay ra, ôm con gái vào lòng: "Con gái, chuyện gì cũng được hết."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play