Tô Nhất Xán còn chưa kịp phản ứng xem xảy ra chuyện gì thì đã bị Sầm Thi quăng lên giường. Anh lập tức đè xuống lấp lửng phía trên người cô, giọng điệu không chút thiện ý: “Chị cố ý đến đây là để xé rách áo của tôi à? Tôi chỉ còn mỗi một chiếc áo này thôi đó.”
Tô Nhất Xán nằm trên chiếc giường lạ lẫm, hơi thở của chàng trai trẻ quấn lấy cô từ mọi phía, mang theo sự công kích khổng lồ. Toàn bộ tế bào trên người cô đều đang co rúm, bám chặt lấy vạt quần áo trên người, cô nghiêng đầu nói một câu: “Đồ của em đâu hết cả rồi?”
“Bẩn rồi, không ai giặt cho.” Câu nói rất chính trực khí thế, hùng hùng hổ hổ.
Cuối cùng, lại bổ sung thêm một câu: “Vốn dĩ hôm nay định về giặt, nhưng mệt, giặt không nổi, còn lại duy nhất một chiếc áo thì bị chị xé mất rồi, chị bảo tôi ra ngoài kiểu gì đây?”
Tô Nhất Xán nhìn sang một bên, không thể nào đối diện với ánh mắt của anh, mặc dù hai người họ đang trong tình thế đối đầu, nhưng trước mặt là cậu em trai kém mình bảy tuổi này, mà Tô nhất Xán lại không thể làm ngơ mùi hương mát mẻ trên cơ thể anh. Hơi thở ấm áp cùng khoảng cách nguy hiểm này khiến hàng lông mi của cô phải khẽ run.
Sầm Thi nhìn vào ánh sáng lập lòe không ổn định trong mắt cô, những bất mãn cũng dần dần lắng xuống. Yết hầu anh khẽ di chuyển, đồng thời đứng dậy cầm chai nước suốt lên như không có chuyện gì, anh vừa ngửa đầu uống nước, vừa liếc nhìn cô qua khóe mắt.
Tô Nhất Xán có chút chật vật ngồi dậy, cô cúi đầu lẩm bẩm: “Tại sao phải cố giữ lấy làm gì? Chỉ là một đội bóng tồi tàn thôi mà, có ý nghĩa gì đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT