Từ lúc Sầm Thi vớt Tô Nhất Xán lên khỏi mặt hồ, rồi một tay cõng cô, một tay bơi vào bờ, Tô Nhất Xán vẫn im lặng, mềm oặt dựa vào vai anh, dường như đã mất đi tri giác.
Mãi đến khi lên bờ, Sầm Thi mới nhận ra cô không hề bất tỉnh, mà vẫn mở to mắt, ánh nhìn trống rỗng, như thể đã bị ai đó tước đi linh hồn.
Bên bờ lúc đó đã đông nghịt người, các thành viên khác trong đội đều chạy tới. Sầm Thi đặt Tô Nhất Xán xuống rồi gắt lên với cô: “Chị không biết bơi mà còn nhảy xuống? Tìm chết à?”
Ánh mắt Tô Nhất Xán từ đầu đến cuối vẫn dán chặt vào vệt trăng in trên mặt hồ, cứ như bị rút mất linh hồn. Sau đó, cô chậm rãi đứng dậy từ nền đất lầy lội bên bờ, bước chân tập tễnh đi về phía nhà tắm. Vệt nước ướt đẫm kéo dài phía sau cô như một dấu vết buồn bã. Sầm Thi nhíu mày nhìn bóng lưng cô, rồi đứng dậy trở về ký túc xá.
Anh lấy quần áo rồi đi tắm qua loa ở nhà tắm nam, sau đó đi đến cửa nhà tắm nữ, gọi vọng vào: “Cô Tô, cô có cần tôi lấy quần áo giúp không?”
Bên trong không có tiếng trả lời, nhưng có tiếng nước chảy. Anh lại nói thêm: “Em có mang thêm một cái áo phông, hay chị mặc tạm của em đi.”
Bên trong vẫn im lặng. Một lúc sau, Sầm Thi dịch vào một bước, hạ giọng gọi: “Chị ơi.”
Cuối cùng tiếng nước cũng tắt. Tô Nhất Xán đã lên tiếng: “Mang vào đây đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT