Trước khi đi, Raphael chuẩn bị hành lý cho An Nặc nhiều đến mức gần như lấp đầy phi thuyền. Hắn kiểm tra kỹ lưỡng trong phi thuyền, càng kiểm tra càng thấy đồ mang cho An Nặc vẫn chưa đủ.
Tiểu nhãi con được An Nặc ôm trong lòng cũng ngẩn cả người ra.
Bé ngẩng khuôn mặt mũm mĩm lên, hỏi An Nặc: “Cậu ơi, mợ không định giấu mình vào trong phi thuyền đấy chứ?”
An Nặc nghẹn lời, cậu cảm thấy đúng là có khả năng này.
“Raphael.”
Để không làm chậm trễ thời gian xuất phát, An Nặc đành phải lên tiếng nói: “Anh xuống đi, đồ anh mang cho em đã quá đủ rồi, nhiều thế này em mang đi cũng không tiện để đâu.”
“Không sao, anh đã nói với Ludwig rồi, bảo hắn để phòng cho em. Nếu em ở chỗ Triển Hi không quen thì cứ ở hoàng cung.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play