Tấu chương viết, châu chấu che kín cả bầu trời. Trên cây, dưới ruộng, ngoài đậu nành ra thì phàm là chỗ nào có màu xanh lục đều bị châu chấu bám đầy, trong ba lớp, ngoài ba lớp, dày chừng một thước.
Đám châu chấu này bay qua bay lại, gặp người cũng chẳng sợ, cứ thế mà lao thẳng vào người, làm đôi mắt người ta không dám mở.
Người lớn thì còn đỡ, dùng khăn vải trùm đầu, cầm chổi lớn hoặc công cụ khác, cố gắng bắt giết châu chấu. Còn trẻ con thì đóng chặt cửa sổ, ngay cả cửa cũng không dám ra.
Quan phủ địa phương cũng không ngồi chờ chết, bá tánh địa phương cũng cố gắng giãy giụa, hất châu chấu từ thân cây, mạ lúa xuống, quét lại, gom thành đống rồi trộn với củi khô, lá rụng dễ cháy, dùng lửa thiêu rụi.
Nhưng con người sao có thể so sánh với mấy trăm triệu con châu chấu?
Một con châu chấu thì chẳng đáng kể, nhưng khi mấy trăm triệu con tụ tập lại một chỗ, với mật độ dân cư của Đại Thịnh lúc này, căn bản không thể chống lại.
Quan phủ địa phương và bá tánh đều đã cố gắng hết sức, nhưng tác dụng rất nhỏ bé. Đám châu chấu này gặm sạch mọi thứ màu xanh lục trừ đậu nành, sau đó một đường nam hạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT