Trận tuyết này, nửa đêm bắt đầu rơi tuyết lông ngỗng lớn, rơi hơn một canh giờ, đến khi Lê Kiều rời giường đi làm vẫn không ngừng.
Đào Trúc đứng dưới hành lang, ngẩng đầu nhìn tuyết lớn bay lất phất đầy trời, hắn vươn tay hứng một bông tuyết, cảm giác lạnh lẽo làm hắn khẽ nhíu mày.
“Đã lâu chưa thấy tuyết lớn và dày đặc như vậy, xe ngựa trên đường khẳng định không dễ đi.”
“Không sao, ta đi bộ qua đó.”
Lê Kiều nắm lấy bàn tay phải vẫn còn giơ lên của hắn, sau đó nhẹ nhàng đẩy hắn vào trong phòng: “Mau vào đi, bên ngoài lạnh lẽo.”
“Được.” Đào Trúc đáp lời, nhưng trong lòng lại không khỏi thở dài.
Thời tiết này ra cửa, quá khổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play