Trong lúc Lê Kiều cảm thấy tai mình có vấn đề, ở một gian ghế lô khác, Thất hoàng tử dường như cũng bị giọng điệu của Mạnh Nguyệt làm cho hết lời, dừng một lát mới đáp: “Ít làm trò ghê tởm đi.”
“Vâng vâng vâng, uống trà uống trà.” Trong giọng Mạnh Nguyệt mang ý cười, hắn đang nhắc ấm trà rót nước cho Thất hoàng tử.
“Không biết ngài đã đến đây chưa, khoai tây phấn ở đây mùi vị không tồi, ta rất thích, hy vọng ngài cũng thích.”
“Không thể không nói, Lê huynh là thiên tài trong khoản nghiên cứu thức ăn, những món ăn mới mẻ hắn nghĩ ra, không có món nào không thể ăn được.”
“À, Lê huynh? Gọi thân thiết thật đấy. Hai ngươi đều xuất thân nông gia tử, nhưng giờ khác biệt lớn như vậy, trong lòng ngươi không ghen tỵ sao?”
Tiếng cười lạnh của Thất hoàng tử vang lên.
“Ghen tỵ gì? Ta thật lòng kính nể Lê huynh, tất cả những gì hắn có hiện giờ đều là do hắn xứng đáng. Còn ta, ta không thông minh bằng hắn, nói về nỗ lực, cũng không bằng hắn, ta sao lại không biết xấu hổ mà ghen tỵ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT