Khi Chiết Đan Phong rung chuyển dữ dội, Tiêu Linh đang theo một đệ tử dẫn dắt đi về phía y đường ở Kinh Trọng Sơn. Tiểu Bạch điểu đậu trên vai nàng, bị cơn gió thổi từ kết giới khô nứt làm cho lông dựng ngược.
Tiêu Linh nâng nó trong lòng bàn tay, suýt nữa ngã khuỵu vì mặt đất rung lắc, may mà có người bên cạnh đỡ nàng.
“Tiêu sư tỷ, người không sao chứ?” Giọng nói trong trẻo như chim hoàng oanh vang lên bên tai nàng. Tiêu Linh thông qua mắt của Tiểu Bạch điểu, nhìn về phía tiểu đệ tử đang đỡ nàng.
Đệ tử tên là Bạch Anh, là đệ tử nhỏ nhất của Kinh Trọng Sơn.
Từ khi Kinh Trọng Sơn tìm được phương pháp điều trị cho nàng, mỗi ngày đều là Bạch Anh đi Minh Tiêu Phong đón nàng đến y đường.
Tiểu nha đầu mười bốn, mười lăm tuổi, giống như nụ hoa mới hé nở trong ngày xuân, cả người tràn đầy sức sống. Cười lên mắt cong thành vầng trăng non, giọng nói còn trong trẻo hơn cả Tiểu Bạch điểu trong lòng bàn tay nàng.
So với nàng, Tiêu Linh cảm thấy mình như một gốc cây khô tàn úa, từ trong ra ngoài đều toát ra hơi thở hủ bại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT