Hoàng thượng không kiên nhẫn giải thích, dứt khoát chẳng nói gì. Minh Huyên căn bản không kiên nhẫn ở chỗ này. Nàng xác thực có chút đồng tình với Nữu Hỗ Lộc thị, nhưng phần đồng tình này chỉ là của một nữ nhân đối với thảm trạng của một nữ nhân khác, đồng tình với nỗi sợ hãi không được yên ổn trong thời gian mang thai của nàng.
Đúng vậy, ý nghĩa là nàng phải nhúng tay vào chuyện này, cho dù là bị ép buộc sao? Kỳ thực, nàng phiền nhất loại nữ nhân này, cứ nghĩ muốn mà không quan tâm đến việc đưa hài tử đến nhân thế. Dù sao, điều đó vốn dường như đã có thể đại biểu rằng mình là một nữ nhân khỏe mạnh.
Thế nhưng lại phiền chán, vì Lương Cửu công, người đại diện cho Hoàng thượng vẫn còn ở đây, nên nàng phải ở lại. Cho đến đêm khuya, rốt cục Nữu Hỗ Lộc Thứ Phi khí tức bình ổn, lông mày giãn ra... thiếp đi.
"Làm phiền nương nương," Lương Cửu công khom lưng cúi mình đưa Minh Huyên về Vĩnh Thọ Cung, trên đường khách khí nói.
Minh Huyên trả lời: "Lương công công cũng vất vả."
"Không dám không dám," Lương Cửu công vội vàng nói.
Minh Huyên chần chờ một chút, rồi nói với Lương Cửu công: "Lương công công, Hoàng thượng làm sao lại muốn ta tới quản chuyện này? Rõ ràng công công một mình đã có thể xử lý rồi mà?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT