Nạp Lan Dung Nhược không hiểu hoàng thượng tại sao lại có nghi vấn như vậy, nói thẳng: "Bẩm tâu Hoàng thượng, trong chú giải của «Thuyết Văn», mù, tức là mắt không có con ngươi." 
"Ngươi còn không bằng nói thẳng là mù." Long Khoa Đa tức giận nói. 
Hắn ghét nhất chính là cái kiểu gì cũng muốn tìm ra một điển cố để chú giải của Nạp Lan Dung Nhược.
Khang Hi khẽ ho một tiếng, ý nghĩa của chữ "mù" hắn đã biết, cười cười, đem giấy nhét lại vào phong thư hồi âm, ném cho Lương Cửu Công. 
Sau đó nhìn Long Khoa Đa nói: "Chỗ ở của ngươi chuẩn bị thế nào rồi? Đầu xuân năm sau đưa sính lễ thì vừa vặn phải không?"
Đầu xuân năm sau ư? Long Khoa Đa hoàn toàn không muốn đối mặt vấn đề này, nhưng người tra hỏi lại là Hoàng thượng, không thể không trả lời. 
Chỉ có thể khẽ ho một tiếng, do dự nói: "Bẩm tâu Hoàng thượng, A Mã đang chinh chiến ở ngoài, nô tài không tiện tự mình làm chủ, dù sao cũng là hôn nhân đại sự, còn cần A Mã, Ngạch Nương lo liệu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play