Minh Huyên dựa vào cái gì mà kết minh với nàng cơ chứ? Nàng một không nghĩ đến việc được sủng ái, mà đối với vị trí hoàng hậu cũng không có chút ý nghĩ nào. Dù sao sang năm hậu cung sẽ được phong thưởng lớn, bản thân nàng ít nhất cũng là tần, có một cung chủ vị, vậy là đủ rồi!
"Ngươi mang cái này về cho a mã của ngươi, bảo người trả lại cho Nữu Hỗ Lộc Thứ Phi." Chờ khi thái tử học xong bài, lúc trở lại, Minh Huyên liền trực tiếp gói kín cả hộp đưa cho hắn.
Trước đó đi dự tiệc sinh nhật của Nữu Hỗ Lộc Thứ Phi, chỉ là xem ở việc nàng ta là người lãnh đạo tương lai. Bây giờ, vị lãnh đạo này của nàng ta chưa hẳn đã đáng được tôn trọng. Minh Huyên mới không muốn lẫn lộn đầu đuôi, làm mất đi ngày tháng tốt đẹp hiện tại.
Dận Nhưng không thèm để ý, vứt hộp cho Bình Ma Ma, cau mày nói: "Thứ gì?"
"Một chiếc vòng tay, quý giá lắm đó! Ngươi xem chừng một chút." Minh Huyên nhìn thấy có chút tim đập thình thịch, chiếc vòng tay này rõ ràng không phải vật tầm thường mà?
Kết quả là cứ thế bị ném đi tùy ý, nếu không có Bình Ma Ma nhanh tay, lỡ làm rớt vỡ, quay đầu lại bản thân nàng có đền nổi không?
Dận Nhưng nắm lấy tay Minh Huyên, thấy trên cánh tay nàng không có bất kỳ đồ trang sức nào, liền nhíu mày nói: "Thứ gì tốt... mà khiến ngươi... lo lắng như vậy? Vài tháng nữa... ta sẽ cho ngươi... vài món tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT