Khang Hi không còn lời nào để nói, xoay người bỏ đi. Nếu còn nói chuyện với nàng, chính mình sẽ tức đến chết mất.
"Cũng đâu có ấm áp đến mức ấy đâu?"
Khi tuyết rơi, Minh Huyên vẫn cứ mặc áo lông cừu thêm áo bông, chẳng thiếu một món nào, có chút không hiểu nổi sao Đồng quý phi cùng những người khác lại có thể chỉ mặc áo lông dê mà qua được mùa đông? Cho dù mặc hai bộ đi chăng nữa, nó cũng không ấm bằng áo bông đâu chứ?
Trong buổi yến tiệc cuối năm, Minh Huyên bọc trong chiếc áo bông, thoạt nhìn như tròn trịa gấp đôi so với Đồng quý phi ngồi sau lưng nàng.
"Sức khỏe là quan trọng nhất." Dận Nhưng ngồi bên cạnh Minh Huyên, quàng chiếc khăn to quanh cổ, cười rạng rỡ cả mặt.
Dận Chân trên tay còn đeo bao tay, đêm giao thừa hôm đó tuyết rơi rất lớn, Dận Chân cũng vì thế mà được người thái tử ca ca yêu quý che chắn đến tròn vo.
Nghe lời thái tử ca ca nói, Dận Chân phụ họa: "Đúng vậy ạ! Bị lạnh cóng thì người chịu khổ là mình, chứ đâu phải người ngoài?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT