"Hoàng thượng, thần thiếp đã sai Lương công công đi nhà dân xin một bát cháo rau dại, ngài xem thử..." Minh Huyên nhìn Khang Hi, hỏi.
Có lẽ là do đã đến bữa cơm, Lương Cửu công công rất nhanh đã trở về. Minh Huyên thì nhìn Khang Hi, không biết hắn có nguyện ý để bọn nhỏ nếm thử đồ ăn bên ngoài hay không.
Không cần ăn thật, chỉ cần nếm thử vị là được! Sủi cảo nấu xong, Dận Nhưng cùng Dận Chân đều có chút chờ mong sủi cảo do mình gói sẽ trông như thế nào. Nhưng khi ngồi vào bàn ăn, bọn hắn lại nhìn thấy trước mặt mỗi người một bát canh rau dại chưa đến một nửa.
Bọn họ có, Minh Huyên cùng Khang Hi cũng có.
"Sủi cảo còn nóng quá, đây là món ăn của dân chúng, các ngươi hãy nếm thử." Minh Huyên nói xong cũng cầm bát lên uống một ngụm canh...
Rất muốn nôn... Lập tức một mặt tuyệt vọng, sống không còn gì lưu luyến. Đây chính là đồ ăn nấu đặc sệt, không có chút mùi vị nào khác, muối cũng rất nhạt, rễ rau và lá vàng úa cũng không bỏ đi, lại thêm chút bột không biết là loại gì, ăn vào còn hơi vướng cổ họng.
Minh Huyên cắn răng tùy tiện nhai vài cái, rồi nuốt xuống. Dận Nhưng nhìn dì, rồi lại nhìn Hãn A Mã mặt không đổi sắc gắp đồ ăn và ăn, cũng cầm lấy thìa... Khó ăn... Nhưng hắn không nhổ ra, mà học dì, miễn cưỡng ăn hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT