Nhưng trước mặt Minh Huyên, miệng lại há rất to, tùy ý nàng thoải mái kiểm tra. 
"Người trưởng thành, thay răng chính là dấu hiệu của việc lớn lên." Minh Huyên nhìn thấy Xuân Ny vừa bước vào, thái tử liền ngậm miệng lại, Minh Huyên liền cười nói. 
Dận Nhưng che miệng, nhìn Minh Huyên nói: "Không cho phép vẽ tranh, cô không cần bức tranh không có răng! Sau này cũng không cần có ký ức như vậy." 
Không có răng mình rất xấu, Dận Nhưng kiên trì che miệng nói. Lúc hắn soi gương đều suýt nữa bị cái lỗ hổng lớn giữa hàm răng làm cho xấu hổ đến phát khóc! 
Minh Huyên gật đầu, tiểu thái tử mang đến cho nàng đa số đều là những ký ức tốt đẹp, bởi vậy lúc vẽ tranh, nàng đều vẽ những ký ức tốt đẹp, chỉ là các kiểu tóc của tiểu thái tử đã có đầy ắp một cái rương. 
Ngay cả người trưởng thành cũng không thích hồi ức những chuyện xấu hổ của mình khi còn bé, Minh Huyên rất hiểu tâm tình này của tiểu thái tử. Vì thế cũng không cảm thấy có gì kỳ lạ.
Từ khi chiếc răng đầu tiên rụng xuống, Dận Nhưng lại bắt đầu giai đoạn rụng răng, dù cho biết đây là kinh nghiệm tất yếu của việc trưởng thành, tiểu thái tử cũng trở nên ít nói đi rất nhiều. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play