Sau đó liền về cung ngạch nương, cứ nhìn chằm chằm bụng Vệ Thị. Trong miệng hắn cứ lẩm bẩm muốn đệ đệ, muốn đệ đệ, nhất định phải là đệ đệ, làm cho Vệ Thị rất là lo lắng, sợ sinh con gái sẽ bị ghẻ lạnh. 
"Ta thì không giống vậy, ta không chỉ ở ngoài cung có đệ đệ, Trường Sinh rồi sẽ còn trở về, một chút cũng không thiếu đệ đệ." Tam công chúa nhìn đại ca gần như cử chỉ điên rồ, bĩu môi nói: "Ngươi thế này đều muốn so với con cháu của thái tử? Có mệt hay không?" 
Dận Thì hừ lạnh một tiếng, không nói.
Không phải hắn muốn so với thái tử, mà là tất cả mọi người đều lấy bản thân mình ra so với thái tử. Không chỉ sư phụ dạy bảo hắn, còn có Dung Nhược, thậm chí ngay cả Hãn A Mã cũng cảm thấy mình không bằng thái tử. 
Dường như mình trừ võ lực ra thì chẳng có gì sánh bằng thái tử, điều đó quá làm hắn bực bội. Đối với việc các nhi tử so sánh với nhau, chỉ cần không làm hại người khác, Khang Hi liền không quản.
Đến khi tuyết đầu mùa, Vệ Thị trong bụng xác định là một hoàng tử, Dận Thì hưng phấn vô cùng, vui vẻ chạy đến tìm Dận Nhưng, nói sau này muốn tự mình nuôi đệ đệ vượt qua đệ đệ do thái tử nuôi. 
Khang Hi có chút im lặng, mặc dù Tiểu Tứ đặt ở Dục Khánh Cung, trên danh nghĩa là thái tử nuôi, nhưng thật ra hắn vẫn luôn cho người ta chăm sóc. Hắn đối với thái tử thì yên tâm, nhưng mà đối với đại nhi tử...... Ha ha...... 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play