Nhìn thấy đầy bàn đồ ăn, đặc biệt là món ăn thái tử yêu thích đặt phía trên, sau một lát dừng lại, Khang Hi nghiêng đầu sang chỗ khác. Hắn cũng không tin, có dì của hắn ở đó, hắn có thể bị đói sao?
Nhưng cả buổi chiều Khang Hi từ đầu đến cuối đều tinh thần có chút không tập trung, đứng ngồi không yên, biểu cảm khóc lóc của nhi tử vẫn luôn hiện lên trong đầu hắn. Ngay cả khi Tiểu Quách Lạc La thị bình an sinh hạ công chúa, tâm trạng của hắn cũng không hề tốt lên.
Chiếc đồng hồ Tây Dương trong Càn Thanh Cung tích tắc, thời gian từng giây từng phút trôi qua, Khang Hi hoàn toàn không đọc nổi bất kỳ tấu chương nào, ngay khi tâm hắn đang phiền muộn rối bời, hắn chạm phải Ám Cách. Ám Cách bật mở, để lộ một quyển sách bên trong. Nhìn thấy trên sách là khuôn mặt nhi tử với nụ cười xán lạn, Khang Hi trầm mặc.
Mở quyển sách ra, từng trang từng trang lật qua, nhìn nhi tử thông tuệ đầy kiêu ngạo trong tranh, Khang Hi mềm lòng. Từng cảnh tượng hiện lại trong đầu.
Khi Dận Nhưng vừa tới Càn Thanh Cung, tay chân mình bận rộn rối loạn chăm sóc. Dận Nhưng chập chững học theo, cảnh tượng lao vào lòng mình. Dận Nhưng trưng ra vẻ mặt tươi cười nói với mình, chỉ cần Hãn A Mã mệt mỏi, hắn liền cười cho mình xem. Dận Nhưng nghiêm túc nói với mình, hắn không muốn dùng đồ của Hãn A Mã để tặng lễ cho Hãn A Mã. Dận Nhưng nói muốn bảo vệ Hãn A Mã...
Nghĩ đi nghĩ lại, Khang Hi mắt ướt lệ. Hắn đột nhiên nhớ tới, chính mình đã nói với Dận Nhưng.
Hắn nói: ngươi là hài tử duy nhất do trẫm tự mình nuôi dưỡng, là trân bảo trong lòng trẫm, bất kỳ người nào khác cũng không thể sánh bằng...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT